là cuốn tản văn mới nhất của “anh Sky” Minh Nhật - chàng nhà văn của lứa tuổi 20 với hàng chục cuốn sách được độc giả trẻ yêu mến như: Sự lựa chọn của bầu trời, Bỗng một ngày đẹp trời, Hà Nội chờ, Một chút mỗi ngày, Nơi cơn gió ngừng chân, Những quân cờ Domino, Café yêu… Trong lời đề tựa cuốn sách, Minh Nhật đã bật mí về tên gọi Chạy trốn mặt trời: “Chạy trốn mặt trời là tên một ca khúc của Đa Sắc, Đen, JGKid và Thảo Phương. Bài hát được viết từ cảm hứng gợi lên từ một bộ phim của Nhật nói về cô gái mang một chứng bệnh kỳ lạ khiến cô không thể tiếp xúc với ánh sáng mặt trời.[…]. Trong bộ phim, cô gái thường ra đường khi đã khuya, chơi đàn guitar tại một bến tầu điện ngầm và trở về nhà trước bình minh.
Tôi nghĩ trong cuộc đời này có những người như tôi – dù không mang căn bệnh quái ác kia – nhưng cũng sợ ánh sáng mặt trời như cô gái kia. Không phải cái mặt trời thật ngoài kia, mà cũng chính là cái mặt trời thật ngoài kia. Mỗi khi nó xuất hiện, người ta nháo nhào ra đường, chen chúc nhau trên những con đường chật hẹp, cố để có mặt đúng giờ tại công sở, cố để quẹt thẻ vào một cái máy trước khi bị trừ lương, và cố gắng chờ đợi cho đến khi nó biến mất, để lại được lao ra đường và hòa và đám đông kia, trở về nhà trong sự mệt mỏi tột cùng. Bản thân mặt trời đã trở thành một chiếc đồng hồ khổng lồ, một chiếc máy nhắc việc, một người giám sát hữu hình khiến cả thế giới này chạy theo, như chính Trái Đất vận động quanh sự kiểm soát của nó.
[…]Thời gian vốn đâu dừng lại cho riêng ai. Nhưng trong cái dòng chảy bắt buộc ấy, có lẽ ta được quyền chọn mình sẽ làm gì, với ai, ở đâu, và như thế nào. Ta không bắt buộc phải hòa mình vào đám đông, chỉ để chứng minh rằng mình cũng tồn tại.”
Với lối viết văn giàu cảm xúc và chất chứa suy ngẫm của Minh Nhật, Chạy trốn mặt trời đã rấy lên trong lòng độc giả trẻ một nỗi trăn trở và thức tỉnh để nhìn lại cuộc sống của mình - suy nghĩ và đấu tranh lựa chọn giữa lối sống nhạt nhẽo, hòa mình vào đám đông và sự khác biệt, tách mình khỏi guồng quay xã hội tài chính để sống là mình, sống với ước mơ và đam mê riêng.
Nhiều câu chuyện giản dị, ngẫu hứng nhưng lại khiến ta giật mình nhìn lại những mối quan hệ quan trọng nhưng lại bị bỏ quên giữa bộn bề cuộc sống. Đã lâu ta không về thăm nhà, vì bận. Đã lâu ta không ngồi café với đứa bạn thân, vì bận. Ta đã quên thói quen gọi điện cho bố mỗi ngày, vì bận. Những câu chuyện trong Chạy trốn mặt trời không đơn thuần là sự sẻ chia, mà còn thúc giục, khích lệ thế hệ trẻ hướng tới sự đổi thay trong cách nhìn về cuộc sống của chính mình.
Những Người Xa Lạ
"Nhìn lại một quãng đường miệt mài viết, tôi nhận ra mình chưa từng tái bản có chỉnh sửa bất cứ cuốn sách nào của bản thân, dù đã từng nhận được nhiều lời đề nghị. Tôi thích để những cuốn sách “nguyên vẹn” như những gì nó đã được sinh ra.
Lần đầu tiên, tôi chấp nhận biên tập và tái bản lại một cuốn sách của chính mình: Café yêu. Không phải bởi đã thay đổi suy nghĩ ở trên, mà bởi tôi muốn làm điều gì đó cho một tác phẩm mà cá nhân tôi yêu mến, cũng để đánh dấu một chặng đường viết đủ dài: 2001 - 2016.
Tôi từng là một tác giả chuyên viết truyện ngắn. Trong hàng trăm truyện ngắn từng viết, tập hợp rải rác một số để cấu thành nhiều tuyển tập khác nhau mà tôi từng xuất bản, tôi có nhiều kỷ niệm nhất với Café yêu. Cũng giống như tuyển tập tản văn Những đêm không ngủ, Café yêu ban đầu được viết rải rác trong nhiều năm, chủ yếu từ 2008-2011. Cuốn sách này chứa đựng ký ức của tôi về những nơi mình từng đặt chân tới, hoặc của những người đồng hành của tôi trong cuộc đời. Những mảnh đất, những con người, những yêu thương hờn giận, những mảng màu sáng tối, những phím đen trắng trên cây đàn piano... Và tất nhiên cả về thành phố mà tôi say mê nhất: Hà Nội.
Trong lần tái bản này, tôi thêm một chút, bớt một chút trên trong “ly café” mình từng “pha”, làm cho hương vị của nó trở nên rõ ràng hơn, và hy vọng cũng có thể làm đọng lại những dư vị lâu dài. Xin trân trọng gửi tặng những độc giả yêu quý của tôi, các bạn, cuốn sách này, với một chiếc áo mới, một tâm hồn mới, và một cái tên mới phù hợp hơn: Những người xa lạ."
Nơi Những Cơn Gió Dừng Chân
Sau Cà phê yêu, Minh Nhật lại đưa độc giả phiêu lưu đến một cảm xúc hoàn toàn mới lạ: "Nơi Những Cơn Gió Dừng Chân" (tập truyện ngắn) để chiêm nghiệm những cảm xúc của tuổi trẻ với những yêu thương mong manh, luôn tiệm cận với ranh giới đổ vỡ, mất mát nhưng đầy trải nghiệm lý thú.
Không gian câu chuyện xoay quanh đời sống của những người trẻ hiện đại đi du học và những câu chuyện tình cảm nam nữ xoay quanh những không gian này cũng thật nhẹ nhàng, tinh tế và để lại trong lòng bạn đọc những suy tư, trải nghiệm thật dễ mến.
Bão từ là truyện ngắn có sử dụng bút pháp hiện thực huyền ảo, một cơn bão đến từ một chuyến bay hay một cơn bão đến từ trong sự rung động trái tim của một chàng trai khi người bạn gái yêu quý không còn nữa. Anh luôn thấy Liên trong từng trải nghiệm nhỏ nhoi của mình và cũng nhờ có cơn bão từ này, mà anh nhận ra cuộc sống này thật có ý nghĩa, chúng ta không chỉ sống cho ngày hôm qua mà còn phải sống vì ngày hôm nay và cả những ngày sau nữa. Khi đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết thì giá trị của sự sống mới được nhìn thấy.
Đến với truyện: Những ngôi sao Gotham, Bóng tối New York, Sợi chỉ màu đỏ cũng xoáy vào tình yêu của những người trẻ xa xứ, trong câu chuyện đậm vẻ huyễn hoặc, giả định của bút pháp hiện thực huyền ảo, câu chuyện tình giữa nhân vật tôi và Chi càng đậm chất bi thương, đẹp đẽ và trong sáng.
Truyện của Minh Nhật đều có kết thúc mở, có thể mở ra những bế tắc không lối thoát, cũng có thể mở ra những niềm tin hi vọng dâng trào. Nhưng với lối hành văn nhẹ nhàng, trẻ và thông minh của một cây viết nhiều năm lăn lộn ở mảng báo dành cho giới trẻ học đường. Có một điều dễ nhận thấy, văn của Minh Nhật tiệm cận đến giới trẻ với những suy nghĩ, trải nghiệm đầy màu sắc của tuổi đôi mươi.
Trong câu chuyện Tháng giêng diệu kỳ, điều thú vị nhất là ở câu kết của nhân vật nữ chính: "Anh à, em nghĩ lại rồi, em không chờ hết năm 2012 nữa đâu, giữa năm mình cưới luôn nhé!" Và với chàng trai đôi mươi kia, thì "lời tỏ tình" dễ thương kia chính là một điều diệu kỳ.
Tập truyện ngắn của Minh Nhật gồm hai mươi truyện ngắn, về đề tài giới trẻ và những câu chuyện tình yêu của người trẻ xa xứ với ngồn ngộn những tâm tư, ưu tư tiệm cận vào cảm xúc của người đọc. Nếu ai đã từng biết đến Minh Nhật, sẽ thấy yêu thích những trang văn mà yêu thương man mác dường như lẩn khuất trong từng câu chữ.
Chạy trốn mặt trời
là cuốn tản văn mới nhất của “anh Sky” Minh Nhật - chàng nhà văn của lứa tuổi 20 với hàng chục cuốn sách được độc giả trẻ yêu mến như: Sự lựa chọn của bầu trời, Bỗng một ngày đẹp trời, Hà Nội chờ, Một chút mỗi ngày, Nơi cơn gió ngừng chân, Những quân cờ Domino, Café yêu… Trong lời đề tựa cuốn sách, Minh Nhật đã bật mí về tên gọi Chạy trốn mặt trời: “Chạy trốn mặt trời là tên một ca khúc của Đa Sắc, Đen, JGKid và Thảo Phương. Bài hát được viết từ cảm hứng gợi lên từ một bộ phim của Nhật nói về cô gái mang một chứng bệnh kỳ lạ khiến cô không thể tiếp xúc với ánh sáng mặt trời.[…]. Trong bộ phim, cô gái thường ra đường khi đã khuya, chơi đàn guitar tại một bến tầu điện ngầm và trở về nhà trước bình minh.
Tôi nghĩ trong cuộc đời này có những người như tôi – dù không mang căn bệnh quái ác kia – nhưng cũng sợ ánh sáng mặt trời như cô gái kia. Không phải cái mặt trời thật ngoài kia, mà cũng chính là cái mặt trời thật ngoài kia. Mỗi khi nó xuất hiện, người ta nháo nhào ra đường, chen chúc nhau trên những con đường chật hẹp, cố để có mặt đúng giờ tại công sở, cố để quẹt thẻ vào một cái máy trước khi bị trừ lương, và cố gắng chờ đợi cho đến khi nó biến mất, để lại được lao ra đường và hòa và đám đông kia, trở về nhà trong sự mệt mỏi tột cùng. Bản thân mặt trời đã trở thành một chiếc đồng hồ khổng lồ, một chiếc máy nhắc việc, một người giám sát hữu hình khiến cả thế giới này chạy theo, như chính Trái Đất vận động quanh sự kiểm soát của nó.
[…]Thời gian vốn đâu dừng lại cho riêng ai. Nhưng trong cái dòng chảy bắt buộc ấy, có lẽ ta được quyền chọn mình sẽ làm gì, với ai, ở đâu, và như thế nào. Ta không bắt buộc phải hòa mình vào đám đông, chỉ để chứng minh rằng mình cũng tồn tại.”
Với lối viết văn giàu cảm xúc và chất chứa suy ngẫm của Minh Nhật, Chạy trốn mặt trời đã rấy lên trong lòng độc giả trẻ một nỗi trăn trở và thức tỉnh để nhìn lại cuộc sống của mình - suy nghĩ và đấu tranh lựa chọn giữa lối sống nhạt nhẽo, hòa mình vào đám đông và sự khác biệt, tách mình khỏi guồng quay xã hội tài chính để sống là mình, sống với ước mơ và đam mê riêng.
Nhiều câu chuyện giản dị, ngẫu hứng nhưng lại khiến ta giật mình nhìn lại những mối quan hệ quan trọng nhưng lại bị bỏ quên giữa bộn bề cuộc sống. Đã lâu ta không về thăm nhà, vì bận. Đã lâu ta không ngồi café với đứa bạn thân, vì bận. Ta đã quên thói quen gọi điện cho bố mỗi ngày, vì bận. Những câu chuyện trong Chạy trốn mặt trời không đơn thuần là sự sẻ chia, mà còn thúc giục, khích lệ thế hệ trẻ hướng tới sự đổi thay trong cách nhìn về cuộc sống của chính mình.
Những Người Xa Lạ
"Nhìn lại một quãng đường miệt mài viết, tôi nhận ra mình chưa từng tái bản có chỉnh sửa bất cứ cuốn sách nào của bản thân, dù đã từng nhận được nhiều lời đề nghị. Tôi thích để những cuốn sách “nguyên vẹn” như những gì nó đã được sinh ra.
Lần đầu tiên, tôi chấp nhận biên tập và tái bản lại một cuốn sách của chính mình: Café yêu. Không phải bởi đã thay đổi suy nghĩ ở trên, mà bởi tôi muốn làm điều gì đó cho một tác phẩm mà cá nhân tôi yêu mến, cũng để đánh dấu một chặng đường viết đủ dài: 2001 - 2016.
Tôi từng là một tác giả chuyên viết truyện ngắn. Trong hàng trăm truyện ngắn từng viết, tập hợp rải rác một số để cấu thành nhiều tuyển tập khác nhau mà tôi từng xuất bản, tôi có nhiều kỷ niệm nhất với Café yêu. Cũng giống như tuyển tập tản văn Những đêm không ngủ, Café yêu ban đầu được viết rải rác trong nhiều năm, chủ yếu từ 2008-2011. Cuốn sách này chứa đựng ký ức của tôi về những nơi mình từng đặt chân tới, hoặc của những người đồng hành của tôi trong cuộc đời. Những mảnh đất, những con người, những yêu thương hờn giận, những mảng màu sáng tối, những phím đen trắng trên cây đàn piano... Và tất nhiên cả về thành phố mà tôi say mê nhất: Hà Nội.
Trong lần tái bản này, tôi thêm một chút, bớt một chút trên trong “ly café” mình từng “pha”, làm cho hương vị của nó trở nên rõ ràng hơn, và hy vọng cũng có thể làm đọng lại những dư vị lâu dài. Xin trân trọng gửi tặng những độc giả yêu quý của tôi, các bạn, cuốn sách này, với một chiếc áo mới, một tâm hồn mới, và một cái tên mới phù hợp hơn: Những người xa lạ."
Nơi Những Cơn Gió Dừng Chân
Sau Cà phê yêu, Minh Nhật lại đưa độc giả phiêu lưu đến một cảm xúc hoàn toàn mới lạ: "Nơi Những Cơn Gió Dừng Chân" (tập truyện ngắn) để chiêm nghiệm những cảm xúc của tuổi trẻ với những yêu thương mong manh, luôn tiệm cận với ranh giới đổ vỡ, mất mát nhưng đầy trải nghiệm lý thú.
Không gian câu chuyện xoay quanh đời sống của những người trẻ hiện đại đi du học và những câu chuyện tình cảm nam nữ xoay quanh những không gian này cũng thật nhẹ nhàng, tinh tế và để lại trong lòng bạn đọc những suy tư, trải nghiệm thật dễ mến.
Bão từ là truyện ngắn có sử dụng bút pháp hiện thực huyền ảo, một cơn bão đến từ một chuyến bay hay một cơn bão đến từ trong sự rung động trái tim của một chàng trai khi người bạn gái yêu quý không còn nữa. Anh luôn thấy Liên trong từng trải nghiệm nhỏ nhoi của mình và cũng nhờ có cơn bão từ này, mà anh nhận ra cuộc sống này thật có ý nghĩa, chúng ta không chỉ sống cho ngày hôm qua mà còn phải sống vì ngày hôm nay và cả những ngày sau nữa. Khi đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết thì giá trị của sự sống mới được nhìn thấy.
Đến với truyện: Những ngôi sao Gotham, Bóng tối New York, Sợi chỉ màu đỏ cũng xoáy vào tình yêu của những người trẻ xa xứ, trong câu chuyện đậm vẻ huyễn hoặc, giả định của bút pháp hiện thực huyền ảo, câu chuyện tình giữa nhân vật tôi và Chi càng đậm chất bi thương, đẹp đẽ và trong sáng.
Truyện của Minh Nhật đều có kết thúc mở, có thể mở ra những bế tắc không lối thoát, cũng có thể mở ra những niềm tin hi vọng dâng trào. Nhưng với lối hành văn nhẹ nhàng, trẻ và thông minh của một cây viết nhiều năm lăn lộn ở mảng báo dành cho giới trẻ học đường. Có một điều dễ nhận thấy, văn của Minh Nhật tiệm cận đến giới trẻ với những suy nghĩ, trải nghiệm đầy màu sắc của tuổi đôi mươi.
Trong câu chuyện Tháng giêng diệu kỳ, điều thú vị nhất là ở câu kết của nhân vật nữ chính: "Anh à, em nghĩ lại rồi, em không chờ hết năm 2012 nữa đâu, giữa năm mình cưới luôn nhé!" Và với chàng trai đôi mươi kia, thì "lời tỏ tình" dễ thương kia chính là một điều diệu kỳ.
Tập truyện ngắn của Minh Nhật gồm hai mươi truyện ngắn, về đề tài giới trẻ và những câu chuyện tình yêu của người trẻ xa xứ với ngồn ngộn những tâm tư, ưu tư tiệm cận vào cảm xúc của người đọc. Nếu ai đã từng biết đến Minh Nhật, sẽ thấy yêu thích những trang văn mà yêu thương man mác dường như lẩn khuất trong từng câu chữ.